Friday, October 31, 2008

CHẾT

Khi biết rằng Minh Sư của mình sắp lìa xa cõi trần, các đệ tử vô cùng thất vọng. Minh Sư nhìn họ và tươi cười bảo :

- Các con không thấy rằng cái chết làm cho đời sống của ta đáng yêu, đáng qúy hơn sao?

- Dạ không. Chúng con chỉ ước mong thầy đừng bao giờ chết thì hơn.

- Các con ơi! Bất cứ cái gì thực sự sống thì đều phải chết. Các con hãy nhìn xem những bông hoa ngoài kia: chỉ những bông hoa giả, làm bằng giấy, bằng nhựa mới không bao giờ chết.


(Anthony de Mello, trích trong "One Minute Wisdom")

***
Bạn thân mến! Chết là điều chắc chắn sẽ xảy đến cho mỗi người chúng ta, không ai trên cõi đời này mà không có ngày phải đi qua sự chết. Chết là một kết thúc của cuộc sống này và là một khởi đầu cho một cuộc sống khác. Ðó là một chân lý hết sức rõ ràng và chắc chắn. Nó nhắc nhở chúng ta về bản chất thật ngắn ngủi, thật mong manh phù du của đời sống con người trên dương thế này.

Hằng năm, cứ vào tháng 11, Giáo Hội mời gọi mọi tín hữu hãy nghĩ đến những người đã chết, đã ra đi trước chúng ta, trong đó có thể có những người thân yêu trong gia đình, có ông bà tổ tiên, có cha mẹ anh em bạn bè … "Hãy cầu nguyện với họ và cầu nguyện cho họ", đó là điều mà Giáo Hội mời gọi chúng ta cùng nhau thực hiện trong tháng 11 này.

Khi nghĩ đến những người đã chết, chúng ta cũng phải nghĩ tới cái chết của chính bản thân mình. Có những điều chắc chắn về cái chết của cuộc đời mình, đó là:

- Tôi là một con người nên tôi phải chết

- Khi chết tôi không mang theo được điều gì ngoài trừ tội lỗi và công phúc

- Chết không phải là hết, mà là còn...còn đời sau, còn ra trước tòa Chúa.

Cũng có những điều không chắc chắn về cái chết của cuộc đời mình, đó là:

- Cái chết sẽ đến với tôi vào lúc nào ? Ngay bây giờ ?, Ngày mai hay vài ba năm sau

- Cái chết đến với tôi ở đâu? chỗ nào? Trong bệnh viện ? Ngoài xa lộ ? Trên biển cả ? Trên máy bay ?

- Cái chết đến với tôi bằng cách nào? Chết vì bệnh? Vì tuổi già? vì tai nạn ?

- Sau khi chết, tôi sẽ đi về đâu? Đi về cõi trường sinh vĩnh phúc hay nơi trầm luân đời đời?

Cái chết của mỗi người là một chuyến đi cuối cùng, một chuyến đi quyết định và quan trọng, chuyến đi vĩnh viễn không bao giờ trở lại. Nhất định nó phải xảy ra.

Một chuyến đi một vài tuần về thăm quê nhà, hoặc một chuyến đi nghỉ hè đôi ba bữa…Tôi đã phải xắp xếp chuẩn bị nhiều ngày, có khi nhiều tuần …. Nhưng tôi đã chuẩn bị được những gì cho chuyến đi cuối cùng và thật quan trọng của cuộc đời tôi? Tôi có nỗ lực để xắp xếp chuẩn bị cho chuyến đi vĩnh viễn và không bao giờ trở lại này không?

***
"Nếu hạt lúa mì gieo vào lòng đất mà không thối đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình. Còn nếu nó chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác" (Ga.12: 24).

Lạy Chúa! Xin cho con chịu mất bản thân mình để được chính Chúa, chịu mất điều tầm thường để được điều cao cả, chịu mất trần gian tạm bợ này để được thiên đàng vĩnh cửu đời đời.

Xin cho cuộc sống của con hôm nay luôn mang đậm dấu ấn cầu nguyện sám hối và tin tưởng vào lòng thương xót của Chúa. Xin cho con biết "tránh tội lập công", biết "từ bỏ để sẵn sàng ra đi", không bám dính vào những điều tạm bợ của cuộc đời này. Xin cho con biết nỗ lực chuẩn bị cho chuyến đi cuối cùng và tối quan trọng của cuộc đời con, để con không bị rơi vào chốn trầm luân đời đời mà nhất định đi về cõi trường sinh vĩnh phúc. Amen

Linh Xuân Thôn

Monday, October 20, 2008

Poll: Most Americans Want Abortion Restricted

Over 90% Favor Limits

[Zenit.org] NEW HAVEN, Connecticut, OCT. 17, 2008.- A U.S. nationwide poll shows that almost all Americans thing abortion should be restricted.

The poll was conducted for the Knights of Columbus by the Marist College Institute of Public Opinion between Sept. 24 and Oct. 3. It aimed to enable comparisons of the views of Catholic voters with those of the general electorate.

The poll asked respondents to state which of six statements came closest to describing their opinion on abortion.

Only 8% of U.S. residents chose the statement saying abortion should be available to a woman any time she wants during her entire pregnancy.

That same percentage said abortion should be allowed only during the first six months of pregnancy. Twenty-four percent moved the abortion limit to the first three months of pregnancy.

The largest percentage -- 32% -- chose the statement saying abortion should be allowed only in cases of rape, incest or to save the life of the mother.

Fifteen percent chose the fifth option: that abortion should be allowed only to save the life of the mother.

And 13% affirmed that abortion should never be permitted under any circumstance.

The poll also indicated that even among those who describe themselves as pro-choice, 71% favored restricting abortions. Of these, 43% would restrict abortion to the first trimester and 23% would restrict abortion only to cases of rape, incest or to save the life of the mother.

Supreme Knight Carl Anderson said the poll results are "indicative of the fact that the term 'pro-choice' -- when applied broadly -- needlessly polarizes the discussion of abortion and masks the fact that there is broad consensus among Americans that abortion should be significantly restricted."

Sunday, October 19, 2008

Front-Street Boyz Band

TNTT - Holy Martyrs of Vietnam Church, Arlington, Virginia, USA

at Marian Days in Missouri.

WHO WILL SPEAK???


Bản nhạc "Ai sẽ lên tiếng... Nếu không phải là chính bạn!" Nguyên tác tựa đề: 'Who will speak' của nhạc sĩ Marty Haugen sáng tác. Bài này được nhạc sĩ Thanh Lâm của Nhóm Lửa Hồng ở Saigòn viết lời Việt.

WHO WILL SPEAK?
(Speaker: Dean Pakele – Solo: Joe Carter, Pemela Warrick-Smith)

Xin nghe bài nhạc này

The world that the Church must serve is the world of the poor.
Persecution of the Church is the result of defending the poor.
My life has been threatened many times.
I have to confess that, as a Christian, I do not believe in death without resurrection.
If they kill me, I will rise again in the Salvadoran people.
(Oscar Romero – Archbishop of El Salvador).

Who will speak for the poor and the broken?
Who will speak for the peoples oppressed?
Who will speak so their voice will be heart?
Oh, who will speak if you don’t?

Who will speak if you don’t?
Who will speak if you don’t?
Who will speak so their voice will be heart?
Oh, who will speak if you don’t?

Who will speak for the ones who are voiceless?
Speak the truth in the places of power?
Who will speak so their voice will be heard?
Oh, who will speak if you don’t?

Who will speak for the children of violence?
Who will speak for the women abused?
Who will speak so their voice will be heard?
Oh, who will speak if you don’t?

Who will speak for the shunned and the outcast?
Who will speak for all people with AIDS?
Who will speak so their voice will be heard?
Oh, who will speak if you don’t?

Who will work for the thousands of homeless?
Who will work in the ghettos and streets?
Who will work so their voice will be heard?
Oh, who will work if you don’t?

Who will care for the plants and the creatures?
Who will care for the land and the sea?
Who will work so their voice will be heard?
Oh, who will work if you don’t?


(Speaker: Dean Pakele – Solo: Joe Carter, Pemela Warrick-Smith)

Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt- Con người của tinh thần Công Đồng Vatican II


1- Những ai đã học qua một số văn kiện Công Đồng Vatican II thì có thể thấy được rằng: Công Đồng Vatican II nhấn mạnh đến vai trò của Thánh Thần trong đời sống Giáo hội. Hiến chế Tín Lý về Giáo hội nói rất rõ: “Với sứ vụ lan rộng khắp trần gian, đồng thời cũng vượt lên giới hạn thời gian và ranh giới chủng tộc (nên) Giáo hội đi vào lịch sử nhân loại. Tiến bước giữa cơn cám dỗ và đau thương, Giáo Hội vững mạnh nhờ ơn Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã hứa ban, hầu Giáo Hội vẫn hoàn toàn trung tín, sống như một Hiền Thê xứng đáng của Chúa mình, dầu xác thịt yếu hèn, và không ngừng tự đổi mới dưới tác động của Chúa Thánh Thần cho đến ngày, nhờ thánh giá, đạt đến ánh sáng không hề tắt” (Lumen Gentium, 9).

Nếu Giáo hội nhấn mạnh đến vai trò của Chúa Thánh Thần trong hoạt động của mình, thì người Kitô hữu ngày hôm nay, dầu xác thịt yếu hèn, với tinh thần Vatican II, cũng phải sống trong sức mạnh và tự do của Thánh Thần.

2- Khí hay Thần Khí là Ruach (רוּחַ) trong tiếng Do Thái. Thần Khí Chúa là Ruach Elohim (אֱלֹהִים רוּחַ). Thần khí có thể hiểu là Tác giả của năng lực đầy sinh khí trong trật tự tạo dựng, là Nguyên Lý cơ bản của công cuộc tạo dựng, và là Đấng thông truyền (cái) hồn cho toàn vũ trụ (Ruach may be understood as the Author of the animating dynamic of the created order, the underlying Principle of creation, and the One that imparts the nephesh to the entire universe).

Xin xem thêm nghĩa Thần Khí theo địa chỉ: http://www.hebrew4christians.com/Names_of_G-d/Spirit_of_God/spirit_of_god.html

Thần Khí không thể thiếu trong đời sống nhân loại vì chính Thần Khí là Hồn của toàn vũ trụ và là Nguồn Mạch ý nghĩa của mọi việc chúng ta làm. Như trong Hội nghị đại kết ở Upsal, Thượng phụ Hazim đã nhận xét: “Không có Thần khí, Thiên Chúa rất xa vời, Đức Kitô chỉ là quá khứ, Tin Mừng là chữ chết, Giáo Hội chỉ là tổ chức, quyền bính là thống trị, truyền giáo là tuyên truyền, phượng tự chỉ là thuần túy tưởng niệm và hành vi Kitô hữu chỉ còn là đạo đức nô lệ. Nhưng trong Thánh Thần, vũ trụ được nâng dậy và rên rỉ làm nảy sinh Nước Thiên Chúa, con người chiến đấu chống lại xác thịt, Đức Kitô Phục Sinh đến hiện diện ở giữa chúng ta, Tin Mừng trở thành quyền năng sự sống, Giáo hội là hiệp thông Chúa Ba Ngôi, quyền bính nhằm phục vụ và giải thóat, truyền giáo là một Lễ Hiện Xuống” (trích lại từ bài nói chuyện của Đức Cha Phaolô Bùi Văn Đọc, Yves Congar - Con Người & Tư Tưởng, Trung Tâm Học Vấn Đa Minh, 2005, trang 75-76).

3- Muốn sống trong Thần Khí thì phải vâng phục Thần Khí. Cứ sự thường, vâng phục một ai thì làm cho con người bị lệ thuộc và trở thành nô lệ. Nói cách khác, vâng phục tỷ lệ nghịch với tự do. Thế nhưng, vâng phục Thần Khí không tỷ lệ nghịch mà tỷ lệ thuận với tự do. Ai vâng phục Thần Khí, người đó sống trong sự thật và rất tự do. Người đó có thể làm những việc bất ngờ và thú vị trong sự hướng dẫn của Thần Khí. Sự tự do này không một quyền lực nào của thế gian có thể áp chế được. Nhà tù, nghèo đói, đau khổ và cả cái chết cũng không diệt được sự tự do này. Và sự thật là chính vũ khí của Thần Khí để tiêu diệt mọi bất công và xảo trá. Nó sẽ đâm thủng bất cứ bức tường mà quyền lực bóng tối chống đỡ. Những người sống sự thật và tự do của Thần Khí thì đúng là đe dọa đối với những bất công và quyền lực bóng đêm sự dữ. Vì chính họ là công cụ của Thần Khí để chống lại bất công, chống lại sự dữ và quyền lực bóng tối.

4- Vâng phục Thần Khí thì chúng ta phải hành động theo Thần Khí. Nếu Thần Khí muốn bênh vực những công nhân ngày đêm vất vả mà đồng lương èo uột không đủ sống thì ai sẽ lên tiếng cho Ngài? Nếu Thần Khí muốn lên tiếng bênh vực cho những bệnh nhân đang nằm lăn lóc trong các hành lang bệnh viện mà họ không thể được đoái hoài nếu như không có tiền thì ai sẽ lên tiếng cho Ngài? Nếu Thần Khí muốn lên tiếng chống lại những bất công đất đai của người nghèo thì ai sẽ lên tiếng cho Ngài? Nếu Thần Khí muốn thay đổi một hệ thống mà trong đó những kẻ học kém, chỉ giỏi tài bợ đỡ lại có quyền hơn những kẻ có năng lực và liêm khiết thì ai sẽ lên tiếng cho Ngài? Nếu Thần Khí muốn thay đổi một hệ thống luật pháp mà những kẻ tay trong thì đương nhiên được coi là vô tội trừ khi đủ chứng cứ để kết tội, còn những kẻ bị ghét và dân thường thì đương nhiên bị coi là có tội trừ khi đủ chứng cứ vô tội thì ai sẽ lên tiếng cho Ngài? Ai sẽ lên tiếng khi công đoàn đi chống lại công nhân? Ai sẽ lên tiếng cho Ngài khi đầy tớ phản loạn và đánh đập tôn chủ của mình? Ai sẽ lên tiếng cho Ngài??

Khi suy nghĩ những điều này, chúng ta khám phá ra rằng những nhà thờ, những chủng viện nguy nga chỉ giúp được một phần trong việc đào tạo đời sống đức tin cho giáo dân, tu sĩ và linh mục. Chúng ta cần những bài học từ thực tiễn cuộc sống. Chúng ta cần những con người như Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt. Đức Tổng đang giáo dục giáo dân và chủng sinh của ngài bằng chính đời sống Thần Khí: một đời sống cho công lý và vì công lý do Thần Khí thôi thúc. Giáo hội cần chứng nhân hơn thầy giảng. Trong suy nghĩ rất chủ quan của con: ngài đúng là con người nổi bật tinh thần Vatican II.

5- Cuộc chiến giữa Thần Khí sẽ không dừng lại cho đến ngày Đức Kitô lại đến. Cuộc chiến này không chỉ dừng lại ở bất công tranh giành đất đai mà còn trong tất cả những lãnh vực mà quyền lực bóng đêm trú ngụ để kéo ghì nhân loại này xuống. Cuộc chiến này cũng không khoan nhường với bất kỳ một thể chế chính trị nào. Chúng ta cứ nhìn vào Têrêsa Calcutta, Osca Romero. Têrêsa Calcutta đã mạnh mẽ phản đối lại sự thờ ơ, khinh thị của người khác dành cho các bệnh nhân và người nghèo sắp chết. Têrêsa chống lại sự bất công đó bằng cách dùng mọi khả năng mình có để chăm sóc và trân trọng họ. Oscar Romeo đã chống lại phong trào quân sự được hậu thuẫn bởi một đế quốc hùng cường, không phải là Cộng Sản.

Thế nên, con rất vui mừng vì Việt Nam có người như Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt. Ngài đang chọn hành động theo Thần Khí thúc đẩy: ngài đã cho chủng sinh của Hà Nội đến với những người bệnh nhân đau khổ và người nghèo ven sông; ngài đã khơi dậy lòng nhiệt huyết của sinh viên Công Giáo qua phong trào thu nhặt giấy báo bán giúp người nghèo. Bất ngờ và thú vị hơn, ngài đã động viên tinh thần anh em Dòng Chúa Cứu Thế qua sự quan tâm và thư từ; ngài đi thăm những gia đình có người bị bắt; ngài phát biểu thẳng thắn ngay trong cuộc họp; ngài không nhận lại tượng ảnh khi mọi việc chưa rõ ràng… Xin Chúa chúc lành cho Đức Tổng như Ngài đã chúc cho Dơ-rúp-ba-ven: “Đây là lời của ĐỨC CHÚA liên quan đến ông Dơ-rúp-ba-ven: Không phải nhờ thế lực, cũng chẳng phải nhờ sức mạnh mà nó hoàn thành công việc Ta giao phó, nhưng là nhờ thần khí của Ta, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán” (Da-ca-ri-a 4:6).

6- Trong buổi tiếp và làm việc với các Đại sứ, Phó Đại sứ và Trưởng đại diện các Đoàn ngoại giao tại thành phố Hà Nội vào ngày 15-10, Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo nói: “Nguyên nhân chính của các vụ việc trên là do một số giáo sĩ mà đứng đầu là Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt đã lợi dụng hoạt động tôn giáo, lợi dụng đức tin và sự thiếu hiểu biết của một số giáo dân, cố tình vi phạm pháp luật; đi ngược lại lợi ích quốc gia, dân tộc và của giáo hội; làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa chính quyền TP với Tòa Tổng giám mục cũng như Nhà thờ Thái Hà, ảnh hưởng đến hình ảnh của công giáo trong lòng nhân dân Thủ đô và cả nước …”

Có lẽ chúng ta nên hiểu ngược lại điều ông chủ tịch đã nói: nguyên nhân chính là do ông Kiệt cầm đầu chống lại bất công đất đai, vấn đề quyền căn bản (theo Đại Sứ Hoa Kỳ: tranh chấp đất đai không là vấn đề tôn giáo (mà còn hơn thế nữa!)). Ông chủ tịch đang rất sợ TGM Kiệt vì ngài đang đi đúng với lợi ích của quốc gia, dân tộc và Giáo hội. Ông còn muốn TGM Kiệt đi khỏi Hà Nội mà thực chất TGM Kiệt, không phải ông chủ tịch, mới là người xứng đáng ở lại Hà Nội.

Ông chủ tịch sợ cũng phải vì sự thật đang dần bị phơi bày. Những ai trước đây ghét TGM Kiệt vì nghe thông tin nhà nước thì họ căm phẫn nhà nước hơn thế nữa khi tìm ra sự thật. Trường hợp Trần Quốc Cường với TÔI CŨNG MUỐN NÓI LÊN SỰ THẬT trên VietCatholic News (Thứ Sáu 10/10/2008) chỉ là một điển hình cho hàng nghìn người đang căm phẫn khác mà không dám nói ra.

7- Thần Khí Chúa vẫn ‘là là’ trên chúng ta khi cuộc sống vẫn còn nhiều ‘hỗn độn’. Thần Khí sẽ giúp sức cho những ai vươn lên đón nhận Ngài. Suy nghĩ về tình hình xã hội ngày nay, có lẽ chúng ta cần nhiều “Ngô Quang Kiệt” nữa, những Osar Romero của Việt Nam ở thế kỷ 21.

Là một tu sĩ Dòng chiêm niệm, con mong một đời sống chân thành và lặng lẽ như lời thơ của cha Đa Minh Nguyễn Văn Kinh trong bài giảng lễ đám tang của Đức Cha Giuse Nguyễn Quang Tuyến ngày 25/09/2006:

Tôi muốn làm viên gạch dưới tầng sâu,
Làm chất đốt cho cuộc đời ấm lửa,
Làm phân bón cho cây đời tươi nhựa,
Trĩu quả vàng bát ngát những mùa sau.

Thế nhưng con được thôi thúc phải viết. Khi viết những dòng này, con thấy rùng mình. Trong thân phận con người, con sợ nhà tù, sợ bị vu khống và gài bẫy. Nhưng trong Thần Khí con sẽ không sợ bất cứ điều gì. Dù có chết, con sẽ được sống, như Oscar Romero đã nói: “Tôi không tin có chết mà không có sống lại. Nếu tôi bị giết chết, tôi sẽ được sống trong trái tim của nhiều người”, và hơn thế nữa, vì Đức Kitô đã chiến thắng.

LM Stêphanô Lê Thành Tựu, Tu sĩ Dòng chiêm Niệm (vietcatholic.net)

Friday, October 17, 2008

The Father's Love Letter

FISHERS OF MEN

PART 1/2

PART 2/2

Sisters' Act (performed by Sr. MTG)

Mưa Mùa Thu

Confessions of a shopaholic

The official movie trailer for "Confessions of a Shopaholic," based on the bestselling novel by Sophie Kinsella and starring Isla Fisher as Becky Bloomwood.

Sinh viên trong nước nghĩ gì về việc báo đài lên án TGM Ngô Quang Kiệt?

Trong những ngày qua, trên báo đài trong nước liên tục trích dân và lên án lời phát biểu của Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt trong cuộc gặp với UBND thành phố Hà Nội.

Tác động của chiến dịch truyền thông này ra sao? Hiền Vy đã hỏi một số sinh viên trong nước về cảm nghĩ của họ.

Báo đài thiếu trung thực

Một sinh viên ở Sàigòn phát biểu:

"Có thể hành động này là nhằm để hướng dư luận trước những sự kiện quan trọng của nhà nước về cách giải quyết vụ Tòa Khâm Sứ và Thái Hà. Đồng thời thì đây cũng là hành động nhằm mục đích triệt hạ uy tín của đức Tổng Kiệt. Điều này cho thấy sự thiếu trung thực, thiếu khách quan của báo chí Việt Nam và cũng khiến cho người ta đặt ra một câu hỏi lớn về lương tâm của người cầm bút và bên cạnh đó người ta cũng nhận thấy sự yếu kém về mặt lý luận của nhà nước qua vụ Tòa Khâm Sứ và Giáo xứ Thái Hà đến độ phải dùng cái hạ sách này."

Trong khi ở trên các diễn đàn internet các vấn đề được đem ra bàn luận với các ý kiến, đồng tình cũng như không đồng tình đã diễn ra rất sôi nổi thì việc 800 tờ báo của nhà nước chỉ đưa những thông tin có tính một chiều cũng làm cho người ta đặt ra những câu hỏi lớn.”

Một sinh viên tại miền Bắc thì cho rằng: “Câu nói của Đức TGM Ngô Quang Kiệt không phải là ông muốn phủ nhận ông là người Việt Nam mà ông chỉ muốn nói lên rằng ông cảm thấy nhục nhã khi đi đâu cũng bị các nước khác họ coi rẻ người Việt Nam, vì mình quá nghèo và không đoàn kết. Ông muốn chúng ta đoàn kết và mạnh mẽ hơn nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam đang muốn hạ uy tín của đức TGM Ngô Quang Kiệt, là người đang có uy tín trong cộng đồng Công giáo Việt Nam nên họ sử dụng báo đài của họ để cắt xén, thêm bớt lời nói của Đức TGM Ngô Quang Kiệt để tạo một dư luận, phản ứng gay gắt trong nhân dân, nhưng họ đã nhầm vì sự thật bao giờ cũng là sự thật nên nhân dân sẽ hiểu ra câu nói của đức TGM.”

Không chỉ ĐGM Ngô Quang Kiệt thấy nhục

Và phát ngôn viên của blog Vàng Anh nói:

“Đứng trên mặt truyền thông thì đây là việc không nên làm, nhất là với tư cách truyền thông của nhà nước. Những người không ủng hộ hay ủng hộ quan điểm trong câu nói nguyên văn của TGM Ngô Quang Kiệt đều bất bình về cách thức thông tin và cách kết án ông Ngô Quang Kiệt trên đài truyền hình và báo chí Việt Nam.

Đây không chỉ đơn thuần là vấn đề đưa tin như thế nào, mà là truyền thông và nhà nước của chúng ta đã tạo một ấn tượng không tốt và những gì mà họ đang tuyên truyền.

Từ lâu mọi người đã biết truyền thông hay báo chí Việt Nam không được nói lên sự thật nên việc truyền thông Việt Nam cắt ngắn câu nói của TGM Ngô Quang Kiệt chỉ là một thí dụ điển hình cho việc uốn nắn thông tin phục vụ cho mục đích chính trị của nhà nước mà thôi”

Một sinh viên miền Trung bày tỏ sự thông cảm của anh với đức TGM Hà Nội về vụ việc này: “Nếu tôi ở vị trí của đức Tổng Giám Mục thì tôi cũng cảm thấy hỗ thẹn vì bản thân tôi đã từng gặp một trường hợp là kỹ sư Việt Nam ra nước ngoài làm việc lại chỉ là những kỹ thuật viên mà thôi, mặc dù họ là kỹ sư trong nước. Cho nên ra nước ngoài bản thân tôi chỉ là một kỹ thuật viên thì tôi cảm thấy rất nhục nhã với các nước láng giềng. Nên việc Ngài là 1 đức TGM mà khi ra nước ngoài, đến sân bay, bị lục soát thì cái vấn đề đó Ngài cảm thấy là quá nhục nhã khi Ngài là một TGM mà bị rơi vào hoàn cảnh ương ương dở dở vì ảnh hưởng trên cái hộ chiếu Việt Nam. Vấn đề này chỉ là tư tưởng của Ngài cho nên không có việc gì mà phải đánh giá. Ở Việt Nam không phải ai cũng hãnh diện về cái đất nước này. Nếu hôm nay đất nước này trở thành một cái gì tốt đẹp giữa cộng đồng thế giới thì người ta có quyền hãnh diện nhưng vẫn nhiều người có cảm giác chẳng có gì để hãnh diện trên đất nước này, nên cái việc họ cảm thấy nhục nhã thì quá bình thường trong xã hội này”

Và anh nói thêm rằng:

“Trong sâu thẳm tâm hồn thì mỗi người Việt Nam đều yêu nước Việt nhưng hình ảnh của nước Việt ngày hôm nay, làm cho họ không còn cảm thấy tự hào về nước Việt nữa. Yêu nước Việt và tự hào về nước Việt là hoàn toàn khác nhau. Bản thân tôi luôn yêu mến nước Việt Nam nhưng hãnh diện về nó trong thời điểm này thì tôi không có cảm giác gì để hãnh diện”

Anh sinh viên Sàigòn thì vẫn tự hào về dân tộc Việt:

“Là một người Việt Nam thì tôi rất tự hào về dân tộc của tôi nhưng là một người tự trọng tôi cũng cảm thấy xấu hổ với những cái xấu xa và những thói tiêu cực của xã hội Việt Nam hiện nay, đặc biệt là khi nói chuyện và tiếp xúc với bạn bè nước ngoài khi gặp họ tại Việt Nam”

Và câu nói của Phát ngôn viên blog Vàng Anh sẽ kết thúc bài phóng sự hôm nay:

“Học sinh Việt Nam được giáo dục câu: ‘Đất nước ta tiền vàng biển bạc’, nhưng rừng đã bị đốn trong đó có phong trào bán cây và bán than qua biên giới Trung Quốc, biển cả thì đang bị Trung Quốc thao túng. Nhìn vào thực tế những gì người Việt Nam đang có từ kinh tế xã hội thì nước ta là một trong những nước nghèo, chậm phát triển, thậm chí còn là bãi rác công nghệ của các nước phát triển. Về chính trị thì đối với thế giới, chính quyền Việt Nam là chính quyền tham nhũng, độc tài, công dân thì không có nhân quyền, không được phát biểu ý kiến. Nhà cầm quyền thì tùy thuộc vào chính trị của Trung Quốc. Về văn hóa thì scandal phim sex của Hoàng Thùy Linh đã trở thành phim sex được phổ biến trên toàn thế giới …Như vậy tự hào về người Việt Nam không phải chỉ là một khẩu hiệu mà cần phải có một việc làm thiết thực để đưa đất nước vượt qua đói nghèo và lạc hậu”.

Hiền Vy, RFA

Thursday, October 16, 2008

TRẢ LẠI CHO CHÚA

"Có được phép nộp thuế cho Xê-da không?" (Mt.22:17)

Bạn thân mến ! Đó là câu hỏi sắc như một con dao hai lưỡi mà người Pharisêu đã nêu lên để lập mưu gài bẫy Đức Giêsu. Nếu Ðức Giêsu bảo phải nộp thuế, chắc hẳn Ngài chẳng yêu nước yêu dân tí nào. Thứ thuế thân nộp cho đế quốc Rôma thật là điều ô nhục. Nhưng nếu Ngài bảo đừng nộp, chắc chắn Ngài sẽ bị tố cáo. "Hãy cho tôi xem đồng tiền dùng để đóng thuế " (Mt.22:19). Khi đưa cho Ðức Giêsu đồng bạc có hình Xê-da, những kẻ lập mưu gài bẫy Đức Giêsu đã thú nhận họ đã dùng thứ tiền này, và như thế họ đã mặc nhiên nhìn nhận quyền bính của Xê-da.

Khi biết hình và dòng chữ trên đồng bạc là của Xê-da, Ðức Giêsu đã nói một câu không dễ hiểu: "Vậy hãy trả lại cho Xê-da những gì của Xê-da".

Khi trả lời người Pharisêu như vậy, chẳng những Ðức Giêsu không bị mắc bẫy mà Ngài còn nhân cơ hội này để đi lên một bình diện cao hơn: "Hãy trả lại cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa" (Mt.22:21). Ðây mới thật là vấn đề Ngài hết sức quan tâm. Chúng ta tự hỏi: có cái gì xung quanh ta mà lại không phải là thụ tạo của Ngài? Phải trả lại cho Xê-da đồng tiền mang hình và tên ông, và cũng phải trả lại cho Thiên Chúa những gì mang hình ảnh của Ngài, những gì đã được ghi khắc tên Ngài trên đó.

Hình ảnh nổi bật nhất là con người (St. 1:26). Toàn bộ con người mang dấu ấn của Thiên Chúa. Xúc phạm con người là phạm đến nơi sâu thẳm của Thiên Chúa. Mọi quyền bính đạo đời đều nhằm phục vụ con người, đều nhằm làm sáng lên hình ảnh Thiên Chúa nơi con người.

Trả con người lại cho Thiên Chúa là dâng con người cho Ngài, là nhìn nhận quyền bính của Ngài trên đời ta. Cả vũ trụ cũng tiềm tàng dấu ấn của Thiên Chúa: đất, rừng, sông biển, không khí, tài nguyên và muôn sinh vật. Hãy trả lại cho Thiên Chúa vũ trụ trong lành, hiền hậu, nghĩa là trả lại cho con người món quà Ngài đã ban tặng.

Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay mời gọi tôi suy tư về hình ảnh của Thiên Chúa nơi con người và cuộc sống của tôi, hình ảnh đó có rõ ràng hay đã mờ nhạt? Có lớp bụi nào che khuất khuôn mặt của Chúa nơi con người và cuộc sống của tôi không? Tôi phải làm gì, phải sống ra sao để hình ảnh Thiên Chúa được thể hiện sống động nơi con người và cuôc sống của tôi .



Thiên Chúa hằng yêu thương tôi, Ngài dựng nên tôi giống hình ảnh của Ngài… Về phần của tôi, tôi đã cảm nghiệm như thế nào về tình yêu sâu xa đó?
***

Lạy Cha, có những người bạn trẻ thích xăm hình lên người, hay muốn ăn mặc, đi đứng theo kiểu một ngôi sao thể thao hay điện ảnh. Họ vui khi thấy mình giống hệt những thần tượng mà mình yêu thích.

Xin Cha giúp chúng con biết hãnh diện vì mang nơi mình hình ảnh cao quý của Cha và sống theo phong cách của Cha: Cha quảng đại mở ra để chia sẻ hạnh phúc thần linh, Cha khiêm tốn tôn trọng tự do của con người, Cha yêu thương đến nỗi dám trao hiến Người Con Một chí ái, Cha bao dung tha thứ trước những tâm hồn hoán cải, Cha luôn tận tụy làm việc để nâng đỡ cả thế giới…

Ước gì người ta nhận biết Cha trên trời, khi gặp chúng con ở dưới đất. Ước gì người ta đọc thấy tên Cha trong tim của chúng con, và nhận ra chúng con là con cái của Cha. Amen.

(Trích R. Veritas)

One Drop Of Blood



One Drop Of Blood
(Words by Ray Boltz, Music by Ray Boltz and Steve Millikan)

Standing in the courtroom
When I heard, how do you plead?
The accuser of the brethren
Was staring at me
He said, we got your number
There is no escape
For here are your transgressions,
Your failures and mistakes

He pointed to the corner
Where the scales of justice stood
I saw so many failures there
There was nothing good
And in that very moment
When it seemed all hope was lost
I said, I plead the blood of Jesus
And his death upon the cross

CHORUS:
One drop of blood
Fell to the scales
It covered my transgressions
And all the times I failed
The enemy was mighty
He came in like a flood
He was defeated by one drop of blood

I stood and watched in silence
As others were brought in
I saw them start to tremble
When they turned and faced their sin
They offered no excuses
They offered no alibis
The truth was overwhelming
And it would not be denied
Their righteousness like filthy rags
And nothing they could say
They bowed their heads in silence
As they were led away
But for the true believers
Each time it was the same
His glory shown around them
As they called upon his name

One drop of blood
Fell to the scales
It covered their transgressions
And all the times they failed
The enemy was mighty
He came in like a flood
He was defeated by one drop of blood

No greater sacrifice has any other made
Oh yes he paid the price
With every drop he gave


CHORUS (repeat 2X)

Poems of St. Teresa of Avila


God alone is enough

Let nothing upset you,
let nothing startle you.
All things pass;
God does not change.
Patience winsall it seeks.
Whoever has Godlacks nothing:
God alone is enough.
***

Christ Has No Body
Christ has no body now on earth but yours,
no hands but yours,
no feet but yours,
Yours are the eyes through which is to look out
Christ's compassion to the world;
Yours are the feet with which he is to go about
doing good;
Yours are the hands with which he is to bless men now.
***

Let nothing trouble you

Let nothing trouble you.
Let nothing scare you.
All is fleeting.
God alone is unchanging.
Patience
Everything obtains.
Who possesses God
Nothing wants.
God alone suffices.


(c) From The Collected Works of St. Teresa of Avila, Vol. III
translated by Kieran Kavanaugh and Otilio Rodriquez.

VIA DOLOROSA - ĐƯỜNG THƯƠNG KHÓ - WAY OF SUFFERING



The Via Dolorosa
(Sandi Patty)

Down the Via Dolorosa in Jerusalem that day
The soldiers tried to clear the narrow street
But the crowd pressed in to see
The Man condemned to die on Calvary

He was bleeding from a beating, there were stripes upon His back
And He wore a crown of thorns upon His head
And He bore with every step
The scorn of those who cried out for His death

Down the Via Dolorosa called the way of suffering
Like a lamb came the Messiah, Christ the King,
But He chose to walk that road out of
His love for you and me.
Down the Via Dolorosa, all the way to Calvary.

Por la Via Dolorosa, triste dia en Jerusalem
Los saldados le abrian paso a Jesus
Mas la gente se acercaba
Para ver al que llevaba aquella cruz

Por la Via Dolorosa, que es la via del dolor
Como oveja vino Cristo, Rey, Senor
Y fue El quien quiso ir por su amor por ti y por mi
Por la Via Dolorosa al Calvario y a morir

The blood that would cleanse the souls of all men
Made its way through the heart of Jerusalem.

Down the Via Dolorosa called the way of suffering
Like a lamb came the Messiah, Christ the King
But He chose to walk that road out of His love for you and me
Down the Via Dolorosa, all the way to Calvary.

Đường Thương Khó

(1)
Ngày ấy dọc đường Dolorosa ở Jerusalem
Lính tráng cố gắng làm sạch con đường chất hẹp
Nhưng đám đông đã cố chen lấn mà xem
Con Người bị kết án tử trên đồi Calvary.

Người đang rỉ máu sau trận mưa đòn
Những lằn roi hằn trên lưng Người
Và Người mang một vòng gai trên đầu
Buồn bã Người lê từng bước
Những tiếng la ó khinh bỉ cho cái chết của Người

Trên đường Dolorosa gọi là đường thương khó
Đấng Messiah đến như một con chiên, đức Kitô Vua
Nhưng Người đã chọn con đường này cho
Tình yêu của Người dành cho bạn và tôi
Trên đường Dolorosa, mọi con đường dẫn đến Calvary

Máu tẩy sạch tội lỗi con người
Tuôn chảy thông qua quả tim Jerusalem

----------------------------------------
(2)

Trên Via Dolorosa, ngày ấy trong thành Giêrusalem
Các binh lính dẹp con đường nhỏ bé
Nhưng đám đông cứ chen chúc vào xem
Một Người bị tuyên án tử hình lên chết nơi đỉnh Can-vê

Hình hài Người đẫm máu vì đòn roi, lưng Người đầy dẫy vết hằn.
Người đội trên đầu một vương miện bằng gai
Và người cam chịu lắng nghe từng bước
Lời căm phẫn của những kẻ thét lên đòi Người chết.

Trên Via Dolorosa, ấy là Con Đường Thương Khó
Người đến như một con chiên, Người là Đấng Mêsia, Đức Kitô Vua
Nhưng Người chọn đi con đường này vì yêu thương bạn và tôi
Trên con đường thương khó, Người đi lên đỉnh Can-vê

Trên Via Dolorosa, một ngày buồn tại Giêrusalem
Những binh lính dẹp đường cho Đức Giêsu
Nhưng người ta ùa đến gần
Để xem Người vai mang thập giá.

Trên Via Dolorosa, ấy là Con Đường Thương Khó
Người đến như một con chiên, Người là Đấng Mêsia, Đức Kitô Vua
Nhưng Người chọn đi con đường này vì yêu thương bạn và tôi
Qua Con Đường Thương Khó, Người lên đỉnh Can-vê mà chết.

Dòng máu sẽ rửa sạch linh hồn nhân loại
Đang chảy ra giữa lòng Giêrusalem.
Trên Via Dolorosa, ấy là Con Đường Thương Khó
Người đến như một con chiên, Người là Đấng Mêsia, Đức Kitô Vua
Nhưng Người chọn đi con đường này vì yêu thương bạn và tôi
Qua Con Đường Thương Khó Người lên đỉnh Can-vê mà chết.

Nhac Dao Chon Loc

Wednesday, October 15, 2008

Trại Đồng Hành TNTT (11-12/10/08)

Giờ Thánh với Chúa Giêsu Thánh Thể
Đồng Hành ... vui ... vui ... vui ...
You know ... "súp sỏi"?
Luyện tập hàng đội
COI SLIDESHOW MÀN ẢNH RỘNG


Friday, October 10, 2008

Pope Calls St. Paul a "Migrant by Vocation"

Notes Apostle's Preaching to Many Cultures

VATICAN CITY, OCT. 9, 2008 (Zenit.org).- The example of St. Paul, a "migrant by vocation," is one Benedict XVI hopes the Church will follow to build solidarity and promote peaceful coexistence among all races, cultures and creeds.

The Pope said this in the message released for the 95th World Day of Migrants and Refugees, to be held Jan. 18. The message, titled "St. Paul Migrant, 'Apostle of the Peoples,'" was published Wednesday.

The Holy Father said the theme coincides with the Jubilee Year of St. Paul, which concludes June 29.

He said the "preaching and mediation between the different cultures and the Gospel which Paul, 'a migrant by vocation,' carried out, are also an important reference point for those who find themselves involved in the migratory movement today."

The Pontiff explained: "Born into a family of Jewish immigrants in Tarsus, Cilicia, Saul was educated in the Hebrew and Hellenistic cultures and languages, making the most of the Roman cultural context.

"After his encounter with Christ on the road to Damascus, although he did not deny his own 'traditions' and felt both esteem and gratitude to Judaism and the Law, he devoted himself without hesitation or second thoughts to his new mission, with courage and enthusiasm and docile to the Lord's command: 'I will send you far away to the Gentiles.'"

"His life changed radically," said Benedict XVI. "Jesus became for him his 'raison d’être' and the motive that inspired his apostolic dedication to the service of the Gospel. He changed from being a persecutor of Christians to being an Apostle of Christ.

"Guided by the Holy Spirit, he spared no effort to see that the Gospel [...] was proclaimed to all, making no distinction of nationality or culture."

"This is the mission of the Church and of every baptized person in our time too, even in the era of globalization; a mission that with attentive pastoral solicitude is also directed to the variegated universe of migrants -- students far from home, immigrants, refugees, displaced people, evacuees -- including for example, the victims of modern forms of slavery, and of human trafficking," the Pope said.

The Pontiff affirmed that the "message of salvation must be presented with the same approach as that of the Apostle to the Gentiles, taking into account the different social and cultural situations and special difficulties of each one as a consequence of his or her condition as a migrant or itinerant person."

"May his example," the Holy Father added, "also be an incentive for us to show solidarity to these brothers and sisters of ours and to promote, in every part of the world and by every means, peaceful coexistence among different races, cultures and religions."

--- --- ---

On the Net:

Full text of Benedict XVI's message: www.zenit.org/article-23866?l=english

Thursday, October 2, 2008

23rd Psalm for Students

The Lord is my Shepherd, I shall not flunk
He keepeth me from lying down when I should be studying
He leadeth me beside the water cooler for a study break
He restores my faith in study guides
He leads me to better study habits
For my grades' sake.
Yea, though I walk through the valley of borderline grades
I will not have a nervous breakdown
For thou art with me
My prayers and my friends, they comfort me
Thou givest me the answer in moments of blankness
Thou anointest my head with understanding
My test paper runneth over with questions I recognise.
Surely passing grades and flying colours shall follow me
All the days of my examinations
And I shall not have to dwell in this exam hall forever.

- Author Unknown

Your Guardian Angels