RADIO ONLINE
Monday, February 23, 2009
Tu Thân - Tề Gia - Trị Quốc - Bình Thiên Hạ
Đa số những người thích tự khẳng định mình ngày nay, đều chỉ muốn Trị Quốc và Bình Thiên Hạ chứ há có mấy ai nghĩ tới việc Tu Thân và Tề Gia là phải làm
Đa số những người thích tự khẳng định mình ngày nay, đều chỉ muốn Trị Quốc và Bình Thiên Hạ chứ há có mấy ai nghĩ tới việc Tu Thân và Tề Gia là phải làm trước hết.
Ngay cả ở đạo Vợ Chồng, người đàn ông cũng chỉ muốn Tề Gia chứ ít ai nghĩ rằng mình cần phải Tu Thân.
Cái đạo làm người Quân tử cốt lõi ở chữ Tu Thân, xong rồi mới tới hành đạo. Đạo không chỉ có nghĩa là đạo lý luân thường, mà Đạo còn nói về những gì hợp với lẽ tự nhiên, hợp với quan niệm xã hội, và với quan hệ con người.
Thành thử ra, đàn ông bây giờ ra đường gặp nhau toàn nói truyện trên mây trên gió, đu dây điện cả ngày vợ với bạn gái kêu không thèm xuống, vì cái đầu họ nghĩ lớn quá, nghĩ toàn truyện nước nhà, truyện quấc tế, truyện Kosovo, truyện Timor Lesté, chứ có ai thèm nghĩ tới việc nhà cửa gia đình.
Dân ta thường nói một cặp Tu Thân Tích Đức (hay là Tu Nhân Tích Đức), thiệt ra không cần phải cố tình tích đức bằng cách làm từ thiện, giúp đỡ trẻ em nghèo hay đóng góp các quỹ bão lụt, bởi chỉ cần Tu cái Thân thôi thì tự nhiên tích được Đức.
Tu Thân với Khổng Tử có nghĩa là phải sống Chính Danh và phải đặt chữ Nhân (Nhân Trị) lên đầu mọi việc mình làm.
Chính Danh nghĩa là làm việc gì cũng phải đường đường chính chính. Mỗi sự vật phải được gọi đúng tên của nó, mỗi người phải làm đúng bổn phận, chức phận của mình. Danh không chính ắt Ngôn không thuận, Ngôn không thuận ắt Việc bất thành.
Vậy mà ngày nay, có được bao nhiêu người đàn ông dám tự vỗ ngực nói là ta sống một cách Chính Danh? Lừa tình lừa tiền phụ nữ, ruồng rẫy vợ già vợ quê, gạt gẫm dụ dỗ bạn bè, làm những hành động lén lút, giấu giếm gia đình, giấu giếm xã hội, đút lót, hối lộ, tham nhũng, ăn chặn ăn bớt, luồn cúi, bợ đỡ, mặt thì lấm la lấm lét, mắt thì liếc tới liếc lui, nói không dám nói lớn, đi không dám đi thẳng lưng… ta nói đàn ông bây giờ ra đường nhiều thằng còn nhục hơn đàn bà con gái.
Nhân có nghĩa là tình người, Nhân trị là đối xử với người như đối xử với bản thân mình, thương người như thể thương thân, vân vân. Khổng viết Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân tức điều gì mình không thích thì đừng làm cho người, là cốt lõi của việc Tu thân của người quân tử.
Vậy mà ngày nay, thiếu gì những người hại bạn, đẩy bạn bè anh em vào đường cùng cũng chỉ vì chút vinh hoa phú quý. Món nào trong nhà dở, dư ra thì đem cho bạn bè, còn cái gì ngon ngọt thì giữ lại cho mình. Ngày xưa bạn tới nhà người ta lấy rượu quý ra đãi, còn ngày nay bạn tới nhà người ta đem nước lạnh ra cho uống. Cái gì dễ ăn thì mình bốc hốt, cái gì khó ăn thì nhường cho mấy thằng em. Nhiều người sống không còn biết người khác mà chỉ nghĩ tới bản thân mình, thiệt nhiều khi muốn nhấn cái nút nào đó cho mấy thằng như vậy biến sạch hết cho rồi.
Tu thân là như vậy, sống phải nhân hậu, phải đàng hoàng thì tự nhiên đức nó tới, chứ không cần phải tích, phải trữ làm gì.
Thành thử ra, ngày nay đàn ông Việt Nam đu dây diện quá nhiều, lo nhà đất, lo chứng khoán, lo buôn bán làm ăn, lừa nhau được cái gì thì lừa, giấu nhau được cái gì thì giấu, cốt chỉ để thủ lợi cho mình nhiều hơn cho thằng kia, rồi đem tiền về quăng cho vợ là coi như xong bổn phận làm chồng.
Nhiều người mơ xa, mơ cao làm tổng giám đốc công ty đa quấc gia, đa lĩnh vực (như tui chẳng hạn ) mà suốt ngày đu dây điện, nói truyện trời ơi đất hỡi chị em phụ nữ nghe chỉ biết lè lưỡi ra bái phục, nhưng về tới nhà thì mới lòi mặt chuột ra là một người bạo ngược, lăng nhăng, hoang đàng chi địa, ăn chơi trác táng, bỏ bê vợ con…
Bản thân chính mình còn không thèm tu, không thèm làm một người quân tử đường đường chính chính trước mà cứ đòi lên mặt dạy vợ dạy con, dạy dân dạy nước, dùng vũ lực để trấn áp kẻ yếu thế thì chẳng khác gì một thằng điên đi ra ngoài đường dõng mỏ lên nói chẳng ai thèm nghe mà cũng không ai muốn cãi.
Câu nói từ hai ngàn năm trước của Khổng Tử dạy cho đám hậu bối tới ngày nay mà cái điều đơn giản nhất là Tu Thân còn hiếm thấy người làm cho trọn vẹn, thì chắc là Tề Gia - Trị Quốc - Bình Thiên Hạ là cái điều khó khăn tột bực…
Khó lắm thay, khó lắm thay!!!
(Sưu tầm)
Posted by Lãng Trí Tử at 2/23/2009 02:34:00 PM 0 comments
Labels: Bình Thiên Hạ, Tề Gia, Trị Quốc, Tu Thân
Lá Thư Tình Hay Nhất...
The only thing we never get enough of is love; and the only thing we never give enough of is love. (Henry Miller)
I just had to write to tell you how much I love you and care for you. Yesterday, I saw you walking and laughing with your friends; I hoped that soon you’d want Me to walk along with you, too. So, I painted you a sunset to close your day and whispered a cool breeze to refresh you. I waited – you never called – I just kept on loving you.
As I watched you fallen sleep first night, I wanted so much to touch you. I spilled moonlight onto your face – trickling down your cheeks as so many tears have. You didn’t even think of Me. I wanted so much to comfort you.
The next day I exploded a brilliant sunrise into glorious morning for you. But you woke up late and rushed off – you didn’t notice. My sky became cloudy and my tears were the rain.
I love you, oh, if you’d only listen. I really love you. I try to say it in the quiet of green meadows and in the blue sky. The wind whispers my love throughout the treetops and spills it into the vibrant colors of all the flowers. I shout it to you in the thunder of the great waterfalls and compose love song for birds to sing for you. I warm you with the clothing of my sunshine and perfume them with nature’s sweet scent. My love for you is deeper than any ocean and greater than any need in your heart. If you’d only realize how I care.
My Father sends His Love, I want you to meet Him – He cares, too. Fathers are just that way. So, please, call on me soon. No matter how long it takes, I’ll wait – because I love you.
My dear, I love you forever…!
Lovely – Your Friend,
Jésus
Posted by Lãng Trí Tử at 2/23/2009 02:30:00 PM 0 comments
Vì Sao Anh Yêu Em?
Lạy Thiên Chúa Tình Yêu, con không bao giờ thắc mắc “Vì sao Chúa yêu con” vì tình yêu không nhất thiết phải cần có lý do. Con hoan hỉ chấp nhận việc Chúa yêu con như một việc đương nhiên, như một chân lý phải xảy ra như thế. Chúa “phải” yêu con vì Chúa là Chúa, là Cha, là Thiên Chúa Tình Yêu cho dù tình yêu có làm Ngài lỗ lã, bị thiệt thòi và hy sinh tính mạng. Chúa “phải” yêu con cho dù con ngoảnh mặt đi với Ngài. Chúa “phải” yêu con cho dù con xấu xa đáng ghét. Chúa “phải” yêu con vì đó là… bổn phận của Chúa.
Một cô gái hỏi bạn trai của mình:
- Tại sao anh yêu em?
- Sao em lại hỏi thế, Sao anh tìm được lý do gì chứ? Chàng trai trả lời.
- Không có lý do gì tức là anh không yêu em!
- Em không thể suy diễn như vậy được.
- Nhưng bạn trai của bạn em luôn nói cho cô ấy biết lý do mà anh ta yêu cô ấy
- Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan. Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác.
Cô gái cảm thấy rất hài lòng.
Vài tuần sau, cô gái gặp một tai nạn khủng khiếp nhưng thật may, cô ấy vẫn còn sống. Bỗng nhiên, cô trở nên cáu kỉnh vì cảm thấy mình vô dụng. Vài ngày sau khi bình phục, cô gái nhận được một lá thư từ bạn trai của mình:
“Chào em yêu! Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo em có trên mặt anh không thể yêu em thêm được nữa. Anh yêu em vì em giỏi giang, nhưng bây giờ em có làm gì được đâu. Vậy thì anh không thể yêu em được. Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế em đang ngồi xe lăn. Đây không phải là lý do giúp anh có thể yêu em. Anh yêu em vì nụ cười của em, nhưng cả tháng nay rồi anh không thấy em cười. Anh có nên yêu em nữa không? A nh yêu em vì em lạc quan. Bây giờ anh không yêu em nữa vì lúc nào em cũng nhăn nhó, than vãn. Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng giờ đây mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều. Anh không nên yêu em thêm nữa. Đấy chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em. Em có cần một lý do nào nữa không, em yêu?"
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không còn cần một lý do nào nữa.
Còn bạn, bạn có bao giờ hỏi những người thân của bạn lý do vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần có một lý do!
***
Lạy Thiên Chúa Tình Yêu, con không bao giờ thắc mắc “Vì sao Chúa yêu con” vì tình yêu không nhất thiết phải cần có lý do. Con hoan hỉ chấp nhận việc Chúa yêu con như một việc đương nhiên, như một chân lý phải xảy ra như thế. Chúa “phải” yêu con vì Chúa là Chúa, là Cha, là Thiên Chúa Tình Yêu cho dù tình yêu có làm Ngài lỗ lã, bị thiệt thòi và hy sinh tính mạng. Chúa “phải” yêu con cho dù con ngoảnh mặt đi với Ngài. Chúa “phải” yêu con cho dù con xấu xa đáng ghét. Chúa “phải” yêu con vì đó là… bổn phận của Chúa.
Nhân ngày lễ Tình Yêu, nhìn ngắm những người đang yêu, được yêu, hoặc đang mong muốn chinh phục tình yêu, họ tìm nhiều cách để biểu hiện tình yêu của mình với đối tượng. Con ngồi đây, nhìn Chúa, nhìn lòng mình và thắc mắc tại sao con lại không yêu Chúa như Chúa đáng được yêu? Tại sao con không thể yêu như Chúa đã yêu con? Tại sao con lại không yêu Chúa hơn các tạo vật khác? Tại sao chưa bao giờ con tìm cách để biểu hiện tình yêu của mình với Chúa. Tình yêu không cần lý do để có, nhưng tình yêu cần có sự nuôi dưỡng để phát triển, cần được chăm sóc tỉ mỉ để có thể tồn tại.
Lạy Chúa Giêsu, Đấng đã chết cho con được sống, Chúa có cần được yêu lại không? Chúa có cần quà tặng của tình yêu không? Xin cho con biết câu trả lời trong Ngày Lễ Tình Yêu này với mỗi người chúng con. Amen!
Posted by Lãng Trí Tử at 2/23/2009 02:28:00 PM 0 comments
Labels: Vi sao anh yêu em?