VIẾT CHO NGƯỜI CHÙN CHÂN...
Đứng lên đi em,
tiếp tục hành trình... đừng quỵ ngã,
Dẫu gai đời đâm rướm máu bàn chân.
Những con đường em qua,
dẫu mịt mù, mịt mù... gió bụi;
Lời thề xưa hãy giữ mãi trong lòng.
Lang thang trong kiếp người,
tứ cố vô thân...
Em đớn đau giữa dòng đời nghiệt ngã.
Ẩn hiện quanh em,
những mặt người xa lạ,
sống lọc lừa và đầy dẫy hoài nghi.
Thăm thẳm những hố sâu,
Chập chùng muôn vàn cạm bẫy...
Hãy vững chân trong cuộc đăng trình.
Qua đêm dài sẽ đến lúc bình minh,
Thuyền về bến... sau hành trình bão tố.
Đứng dậy đi em, đừng khóc nữa...
Vết thương lòng, rồi có lúc sẽ quên!
Georgia, Hoa Kỳ 12/2008
LÊ BÍCH SƠN