Friday, June 13, 2008

CHẠNH LÒNG THƯƠNG


"Đức Giêsu thấy đám đông thì Người chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt." (Mt.9:36)

Bạn thân mến! Trên đây là những lời mở đầu của Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay. Đức Giêsu chạnh lòng thương khi nhìn thấy dân chúng, lòng thương bắt nguồn từ con tim biết nhói đau trước nỗi lầm tha khổ cực của người khác. Ðức Giêsu đã làm tất cả để xoa dịu, đỡ nâng và mời gọi các môn đệ cùng cộng tác trong công việc ấy. Người nói với môn đệ rằng: "Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về".(Mt.9:37-38)

Trước một thế giới buồn, Ngài sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng về Nước Trời gần đến. Trước một thế giới bệnh hoạn, Ngài cho họ khả năng chữa lành. Trước một thế giới bị nô lệ cho các thần ô uế, Ngài cho họ quyền đem lại sự tự do. Trước một thế giới đầy chết chóc, Ngài cho họ quyền mang lại sự sống.

Ðức Giêsu sai các môn đệ đi vào cuộc đời, đi hai người một để nâng đỡ nhau. Ngài không chọn những người giỏi giang, học thức, nhưng chọn những người đánh cá đơn sơ và quảng đại. Trước hết, Ngài sai họ đến với chính dân tộc của họ, để rồi sau này đến với cả thế giới. Ðức Giêsu muốn họ cho đi tất cả những gì mà các ông đã nhận mà không đòi hỏi chút quyền lợi hay đặc ân nào.

Hôm nay, Ðức Giêsu cũng mời gọi mỗi người chúng ta nhìn vào đám đông gần 6 tỉ người trên mặt đất. Ngài mời chúng ta nhìn thấy hàng ngàn trẻ em chết đói mỗi ngày, hàng triệu người chết đói mỗi năm. Hàng triệu người sống trong cảnh đói nghèo cùng cực. Hàng triệu người thất nghiệp, mù chữ hoặc bệnh tật ….

Ngài mời gọi chúng ta nhìn thấy những trẻ em bị bệnh Sida- HIV ở Châu Phi, những sa đọa và hưởng thụ, ma tuý và tội ác, những hố sâu ngăn cách giữa các nước giàu và nước nghèo, giữa người giàu và người nghèo. Ngài mời chúng ta nhìn thế giới này bằng đôi mắt của Ngài, nhìn thấy mà chạnh lòng thương. Chính cái nhìn đầy tình thương ấy sẽ đưa ta lên đường.

Thế giới hôm nay cũng giống như hôm qua, vẫn là một thế giới mênh mông nỗi đau, tràn ngập sự ác. Tôi phải làm gì để góp phần chữa lành một thế giới bị thương? Tôi phải nói gì với một thế giới không biết mình nô lệ? Tôi phải làm gì để người nghèo được tôn trọng phẩm giá, và người giàu biết mình phải "mở ra và cho đi" để thấy đời còn có ý nghĩa ?

***

Lạy Chúa, thế giới hôm nay cũng giống như hôm qua:

vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin;

vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống;

vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế: ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm…

vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống...

vẫn có những người sống bên lề xã hội, dù không phải là người bị bệnh phong...

Xin Chúa cho con "con mắt của Chúa" để con có cái nhìn giống Chúa. Xin cho con "con tim của Chúa" để con cũng biết chạnh lòng thương như Chúa. Amen

( trích từ R. Veritas)

Monday, June 2, 2008

THƯA THẦY , CON PHẢI THEO AI?

Một khách hành hương, sau những ngày thinh lặng tĩnh tâm tại tu viện, ông đến nói với vị Minh Sư rằng:

- Thưa Thầy ! Con muốn "theo thầy" để tu tập, xin thầy nhận con làm học trò của thầy

Vị Minh Sư đáp lại rằng:

- Này bạn! Bạn có thể sống với tôi, nhưng bạn đừng bao giờ trở thành người theo tôi.

- Thưa thầy ! Như vậy, con sẽ theo ai?

- Bạn không theo ai hết... Ngày nào bạn theo một ai đó thì bạn không còn theo Chân Lý nữa.

(Anthony de Mello, trích trong The Song Of Bird)

***

Bạn thân mến,

Trong xã hội mà chúng ta đang sống, con người đã tự tạo cho mình qúa nhiều thần tượng, đã nhận qúa nhiều người làm lý tưởng, làm mẫu mực để sống; để noi theo. Nào là ca sĩ hoặc diễn viên điện ảnh nổi tiếng, nào là nhà thể thao tài ba, nào là nhà cách mạng xuất chúng ..v..v... Con người đã ao ước được trở nên giống họ trong phong cách ăn mặc đi đứng, trong lối sống hằng ngày và ngay cả trong cách suy nghĩ nữa … Con người đã coi họ như thần tượng, nhiều khi đã đặt họ ngang hàng với thần thánh trong khi họ chỉ là một con người, một tạo vật .

Nếu chúng ta lấy tạo vật làm thần tượng, làm lý tưởng và làm mẫu mực cho cuộc sống là chúng ta đã tự hạ thấp phẩm giá con người của mình, là chúng ta đã không nhận ra hoặc quên đi một Đấng vì yêu thương đã tự hy sinh thân phận của mình là Tạo Hóa để trở thành tạo vật như con người, mang thân phận mỏng dòn như con người, sống kiếp con người để mang con người về với chân lý vĩnh phúc đời đời. Đấng ấy phải là lý tưởng của cuộc sống chúng ta, phải là mẫu mực cho đời sống chúng ta noi theo… Đấng ấy chính là Chúa Giêsu Kitô, ngài là chân lý, là đường và là sự thật cho cuộc lữ hành trần gian này của mỗi người chúng ta.

Để trả lời Philatô khi ông tra hỏi Ngài, Chúa Giêsu đã quả quyết về sứ mệnh của chính mình: "Tôi đã sinh ra và đến trong thế gian vì mục đích này. Ðó là để làm chứng cho chân lý. Ai đứng về phía chân lý thì nghe tiếng tôi" (Ga.18:37).

Tiếng của Chúa, Lời của Chúa là chân lý ngàn đời không thay đổi. Chân lý ấy là ánh sáng, là hy vọng và là con đường dẫn đến trường sinh vĩnh phúc cho những ai lắng nghe và mang ra thực hành. "Không phải những ai nói với Ta : lạy Chúa, lạy Chúa mà được vào Nước Trời nhưng chỉ người nào thực hiện ý Cha Ta ở trên trời, kẻ ấy mới được vào" (Mt 7:21).

Lời Chúa được ghi lại trong Kinh Thánh, chứa đựng những chân lý cứu độ mà Thiên Chúa muốn truyền đạt cho con người. Chúa mạc khải những chân lý đôi khi vượt trên sự hiểu biết tự nhiên của chúng ta. Chúng ta dễ dàng rơi vào nỗi cô đơn lạc lõng. Chính vì điều này mà người Kitô đôi khi phải đi ngược dòng đời. Đôi khi điều người đời cho là bất bình thường, lại là cái bình thường đối với người Kitô, điều người đời cho là yếu nhược, đôi khi lại là sức mạnh của người Kitô, và điều người đời cho là điên dại, có khi lại là lẽ khôn ngoan của người Kitô.

***

Lạy Chúa Giêsu, Lời Ngài là chân lý, là ánh sáng soi dẫn đường đời con đi. Lời Ngài là sức sống, là hạnh phúc, là chứa chan hy vọng cho cuộc đời. Xin cho con biết lắng nghe và mang Lời Ngài ra thực hành. Amen

Linh Xuân Thôn