Wednesday, February 20, 2008

Cái ôm

Cái ôm rất có ích cho sức khỏe chúng ta. Nó giúp tăng cường hệ miễn dịch, chữa lành những nỗi thất vọng, giảm căng thẳng và mang lại một giấc ngủ ngon. Nó tiếp thêm cho chúng ta một nguồn sinh lực mới, giúp con người trẻ lại và không hề gây ra bất cứ một tác dụng phụ nào. Cái ôm chính là một phương thuốc diệu kỳ.

Cái ôm luôn tự nhiên. Nó là một hợp chất hữu cơ ngọt ngào, không chứa bất cứ thành phần nhân tạo nào, không gây ô nhiễm, rất thân thiện với môi trường và hoàn toàn lành tính.

Cái ôm là một món quà lý tưởng, thích hợp cho mọi dịp, đem lại niềm vui cho cả người trao lẫn người nhận, chứng tỏ rằng bạn luôn quan tâm đến người ấy, không cần phải có một lớp giấy gói bóng láng, và dĩ nhiên, bạn có thể trao tặng lại cho người đã tặng mình.

Cái ôm gần như là hoàn hảo về mọi mặt. Nó không cần pin để rồi hết năng lượng, không lạm phát, không gây béo phì, không cần lương tháng, chống được trộm cướp và không phải tính thuế.

Cái ôm là một nguồn lực không được sử dụng đúng mức nhưng lại có nhiều sức mạnh kỳ diệu. Khi chúng ta mở rộng trái tim và vòng tay của mình cũng chính là lúc chúng ta động viên người khác cũng làm như vậy.

Hãy nghĩ đến những người thân, những người bạn trong cuộc đời mình. Bạn có điều gì muốn nói với họ? Bạn có muốn chia sẻ vòng tay của mình cho họ? Hay là bạn đang chờ đợi và hy vọng người ấy sẽ chủ động điều đó? Đừng chờ đợi! Hãy là người khởi đầu!

Tác giả: Charles Faraone

Cánh hoa hy vọng

Có một đôi vợ chồng vừa thương người lại vừa yêu thiên nhiên. Ngoài năm đứa con ruột họ còn nhận thêm năm người con nuôi. Và niềm vui chung của mọi người trong nhà là được chăm sóc vườn hoa và các loại cây kiểng. Riêng người vợ thì tưởng như không bao giờ biết thế nào là đau khổ nữa.

Nhưng bỗng cả bầu trời như sụp xuống, vườn hoa trở nên hoang vu tàn lụi, khi người chồng mắc nạn và qua đời. Kể từ ngày đó người đàn bà không còn muốn ra khỏi nhà nữa. Thiếu bàn tay chăm sóc của bà mảnh vườn cũng mỗi lúc một um tùm cỏ dại.

Mùa đông đến càng làm cho tháng ngày thêm ảm đạm hơn. Nhưng một buổi sáng nọ, người đàn bà nghe có tiếng cười nói và tiếng xới trong vườn. Kéo tấm màn cửa sổ lên, bà thấy các con bà đang đua nhau xới đất.

Trước sự ngạc nhiên của bà, người con cả chỉ mỉm cười đáp:
- Mẹ sẽ biết khi mùa xuân đến.

Và suốt mùa đông ấy, ngày nào các con bà cũng ra vườn xới đất.Thế rồi khi mùa xuân đến, biết bao là hoa đẹp nở rộ trong vườn. Những hạt giống mà các con bà âm thầm gieo vãi trong mùa đông nay thức giấc bùng dậy làm cho thửa vườn tràn ngập muôn cánh hoa rực rỡ tươi vui.

Cùng với những bông hoa nở rộ trong vườn, cánh hoa hy vọng cũng bỗng nhiên khoe sắc trong lòng người phụ nữ. Chính niềm hy vọng đó đã đánh tan nỗi phiền muộn trong tâm hồn bà ta và đưa bà ta trở lại với cuộc sống.

(sưu tầm)