Wednesday, February 20, 2008

Cánh hoa hy vọng

Có một đôi vợ chồng vừa thương người lại vừa yêu thiên nhiên. Ngoài năm đứa con ruột họ còn nhận thêm năm người con nuôi. Và niềm vui chung của mọi người trong nhà là được chăm sóc vườn hoa và các loại cây kiểng. Riêng người vợ thì tưởng như không bao giờ biết thế nào là đau khổ nữa.

Nhưng bỗng cả bầu trời như sụp xuống, vườn hoa trở nên hoang vu tàn lụi, khi người chồng mắc nạn và qua đời. Kể từ ngày đó người đàn bà không còn muốn ra khỏi nhà nữa. Thiếu bàn tay chăm sóc của bà mảnh vườn cũng mỗi lúc một um tùm cỏ dại.

Mùa đông đến càng làm cho tháng ngày thêm ảm đạm hơn. Nhưng một buổi sáng nọ, người đàn bà nghe có tiếng cười nói và tiếng xới trong vườn. Kéo tấm màn cửa sổ lên, bà thấy các con bà đang đua nhau xới đất.

Trước sự ngạc nhiên của bà, người con cả chỉ mỉm cười đáp:
- Mẹ sẽ biết khi mùa xuân đến.

Và suốt mùa đông ấy, ngày nào các con bà cũng ra vườn xới đất.Thế rồi khi mùa xuân đến, biết bao là hoa đẹp nở rộ trong vườn. Những hạt giống mà các con bà âm thầm gieo vãi trong mùa đông nay thức giấc bùng dậy làm cho thửa vườn tràn ngập muôn cánh hoa rực rỡ tươi vui.

Cùng với những bông hoa nở rộ trong vườn, cánh hoa hy vọng cũng bỗng nhiên khoe sắc trong lòng người phụ nữ. Chính niềm hy vọng đó đã đánh tan nỗi phiền muộn trong tâm hồn bà ta và đưa bà ta trở lại với cuộc sống.

(sưu tầm)

No comments: