Saturday, October 24, 2009

Bốn từ làm thay đổi cuộc đời.

Có lẽ không có gì to lớn, nhưng những giây phút như thế này đôi khi tồn tại cả một thời gian dài. Và một lời vài lới nói - mặc dù vào lúc nói chẳng có ý nghĩa bao nhiêu - có thể có một ảnh hưởng to lớn. “Bộ con ngu đần đến mức không làm được bất cứ chuyện gì sao?”. Những lời nói như thế này có thể vang vọng mãi trong tâm hồn trẻ.

Gần đây tôi nghe câu chuyện của Malcolm Dalkoff. Trong 24 năm qua, ông là một nhà văn viết quảng cáo chuyên nghiệp. Khi còn là một cậu bé, Dalkoff rất rụt rè và thiếu tự tin, ông có rất ít bạn. Vào một ngày tháng 10 - 1965, cô giáo Ruth Brauch dạy tiếng Anh ở trung học cho lớp một bài tập. Các học sinh đã đọc qua tiểu thuyết To kill a mockingbird. Bài tập của họ là viết tiếp chương cuối của cuốn tiểu thuyết này. Dalkoff không nhớ ông đã viết gì và được bao nhiêu điểm, nhưng điều đến bây giờ ông vẫn còn nhớ và không thể nào quên là bốn chữ mà cô giáo Brauch đã phê bên lề bài viết: bài viết rất tốt!

“Sau khi đọc lới phê của cô, tôi về nhà và viết một truyện ngắn, một điều mà tôi luôn mơ ước thực hiện nhưng không bao giờ tin rằng tôi có thể làm được” - ông nói.

Những tháng ngày còn lại của năm đó, ông viết nhiều truyện ngắn và luôn luôn mang đến trường để cô Brauch đánh giá. Cô khuyến khích ông, nhưng cũng rất nghiêm khắc và thẳng thắn. “Cô đúng là những gì tôi cần”, Dalkoff nói.

Ông được bầu làm đồng biên tập viên của tờ báo trường. Lòng tự tin tăng lên, tầm nhìn được mở rộng ra, ông đã khởi đầu một cuộc đời thành công mỹ mãn. Dalkoff vững tin rằng không một điều gì xảy ra nếu như cô giáo Brauch không viết bốn chữ kia vào bên trang giấy nộp bài của ông.

Nhân ngày họp mặt lần thứ 20 của trường, Dalkoff đã về thăm lại cô Brauch. Ông đã cho cô biết lời phê bốn chữ của cô mang lại cho ông những gì. Ông cũng nói với cô rằng bởi vì cô đã cho ông niềm tin trở thành một nhà văn, cho nên ông có thể chuyển niềm tin này sang vợ ông, mà sau này bà cũng trở thành nhà văn.

"Bài viết rất tốt!" Chỉ một vài từ, nhưng chúng có thể làm thay đổi mọi chuyện.

No comments: