CÂU CHUYỆN CỦA ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG MẸ
CÂU CHUYỆN CỦA ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG MẸ...
Entry được viết dựa theo một câu chuyện có thật của một người bạn… Bạn thân mến, dù chuyện gì đã xảy ra đi nữa, cũng đừng nghĩ ngợi quá nhiều. Bên cạnh bạn còn có người thân, bạn bè luôn sẻ chia, an ủi, động viên bạn. Kì thi ĐH sắp đến là kì thi quan trọng nhất của cuộc đời học sinh đấy, hãy sớm vượt qua chuyện này và làm bài thật tốt nhé…
CÂU CHUYỆN CỦA ĐỨA TRẺ TRONG BỤNG MẸ
Tháng đầu tiên: Lúc này con vẫn chưa có mắt để ngắm nhìn mọi thứ. Chà, con đang tò mò không biết thế giới bên ngoài thế nào nhỉ? Xung quanh con là một màu tối đen như mực. Sống trong bong tối, chẳng thấy được gì thật là khó chịu. Con sợ, sợ lắm mẹ ơi…
Tháng thứ hai: Lúc này con thèm có một đôi tai để có thể lắng nghe mọi chuyện. Bóng tối xung quanh con thật đáng sợ biết bao. Và lại càng đáng sợ hơn khi quanh con chỉ là sự im lặng…
Tháng thứ ba: Ước gì con có một cái miệng, mẹ nhỉ? Để con có thể nói rằng con yêu mẹ biết nhường nào? Mẹ ơi, tuy con vẫn chưa một lần được thấy ánh sáng mặt trời, chưa một lần được nghe âm thanh của vạn vật, và mặc dù con sợ hãi những gì đang bao quanh mình, nhưng bên con luôn có mẹ. Mẹ mang lại hơi ấm cho con, truyền cho con hơi thở của cuộc đời. Và con rất vui, vì hình như mẹ đã phát hiện ra sự có mặt của con trên cõi đời này…
Tháng thứ tư: Ôi, sung sướng quá! Con đã có mắt để nhìn, đã có tai để nghe, đã có miệng để bắt đầu tập nói. Con muốn hét lên thật to lên rằng: “Mẹ ơi, con đang ở đây nè, đang ở sâu trong lòng mẹ nè, con yêu mẹ nhiều, nhiều lắm!” Nhưng…Hình như ba mẹ cãi nhau thì phải? Sao mẹ lại khóc nhiều thế? Ba, ba sao vậy, sao ba lại to tiếng với mẹ như thế? Ghét ba lắm, sao ba lại làm mẹ khóc? Ba, ba ơi, sao ba lại bỏ đi? Sao ba lại bỏ mẹ và con mà đi, chẳng lẽ ba không còn thương mẹ, lẽ nào ba lại quên con? Mẹ ơi, đừng khóc nữa, ba đi rồi, nhưng có con luôn ở bên cạnh mẹ, đem lại niềm vui cho mẹ nè. Hu hu, sao mẹ lại mắng con, con đâu có lỗi? Lẽ nào sự tồn tại của con lại khiến ba mẹ gây gổ, lại khiến ba bạc tình thế ư? Trời ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy nè? Sao ba chẳng hề quan tâm đến con, và mẹ lại ghét con đến thế? Con vẫn chưa biết sau này, con sẽ trở thành một cậu bé nghịch ngợm hiếu động, hay là một cô nàng đỏng đảnh làm duyên nhỉ? Mẹ, mẹ ơi, đừng ruồng bỏ con nhé! Con hứa sẽ thật ngoan, sẽ vâng lời mẹ để làm mẹ vui lòng mà…
Tháng thứ năm: Mẹ…GIẾT…con…mất rồi...
No comments:
Post a Comment