Monday, March 12, 2007

Tiếng Khóc Thiên Thần

Trong khoảng không thăm thẳm vô tận, có tiếng thở dài não nề của vũ trụ! Những ngôi sao lặng lẽ, cát bụi trầm tư!

Cõi hư vô thật bình yên trong tiếng nấc nghẹn ngào!

Từng giọt đau thương hoà tan vào nguồn hạnh phúc vô biên, thu hẹp dần sự viên mãn được an bài tự nguyên thuỷ.

Thượng Đế buồn bã nhìn công trình dang dở đang sụp đổ! Tất cả ngoài ý muốn của Ngài, và Ngài đã biết sự kiêu căng của con người sẽ dẫn đến huỷ diệt. Họ đặt Ngài vào sự giận dữ vô cùng của Đấng Tạo Hoá! Họ đang cố gắng loại bỏ Ngài ra khỏi tâm trí, khỏi cuộc sống!

Ngài đã và đang từng ngày, từng giờ, từng giây phút đến với con người, từ lúc khởi đầu cho đến tận bây giờ và sẽ đến lúc cuối cùng. Ngài đã âu yếm từng mầm sống do con người gieo vãi, cũng như Ngài đã vuốt ve từng cánh hoa dại ngoài đồng! Ngài chung sống với từng tế bào nhỏ và Ngài cũng để mắt đến với từng hạt cát ngoài sa mạc!

Mỗi một mầm sống khởi đầu trong lòng người Mẹ, Thượng Đế hiện diện trong giây phút đó, chính Ngài đã hình thành nên thai nhi, chính quyền năng của Ngài đã tác tạo nên, chứ không phải người Cha hay người Mẹ. Họ là người đồng ý cộng tác với Thượng Đế để cưu mang, để sinh ra và nuôi dưỡng con của họ từ bàn tay yêu thương của Ngài trao ban. Thượng Đế mới là người Cha, người Mẹ đích thực của con người.

Ngay lúc thai nhi được hình thành, các Thiên thần đã hân hoan chào đón một kỳ công tuyệt tác của Thượng Đế. Một mầm sống mới đã bắt đầu! Một Linh hồn bất diệt được sinh ra! Một vị thánh của Đất Trời chung niềm vui hiện hữu với nhân loại! Và một người Cha, một người Mẹ được vinh dự cộng tác với Đấng Tạo Hoá trong công trình sáng tạo. Từ giây phút đó, thai nhi cùng với các Thiên Thần luôn ca hát nhảy mừng chúc tụng Thượng Đế:

Alleluia! Alleluia!

Ngợi ca Thiên Chúa Toàn năng

Từ nơi xa thẳm cao xanh đất trời

Ngợi ca Thiên Chúa cao vời

Thiên binh, tinh tú rạng soi cửu trùng

Ngợi ca Đức Chúa vô song

Vầng ô, bóng nguyệt, cuồng phong lửa hồng

Ngợi ca Chúa tể càn khôn,

Danh Ngài cao cả oai phong đất trời

Ngợi ca Chúa, hỡi muôn loài

Rừng hoang muôn thú, chim trời, biển sâu

Ngợi ca danh Chúa nhiệm mầu

Vua quan, khanh tướng, công hầu, thứ dân

Ngợi ca Đức Chúa uy quyền

Tay Ngài tác tạo, ban truyền giới răn

Ngợi ca Chúa, hỡi muôn dân

Hãy vào Thánh điện cùng dâng tiến Ngài

Chúc tụng Chúa, Đức Chúa Trời

Ngợi ca danh Thánh đời đời Amen. (TV 148)

Sự khôn ngoan của con người đã không được dùng đúng với chức năng truyền sinh, phát triển và bảo tồn! Thay vì kết hợp khôn ngoan và thánh thiện, họ đã trộn lẫn lý trí và sự ác với nhau! Hỗn hợp ý thức quái dị đó đã làm con người không muốn phân biệt, không biết phân biệt đâu là sự sống, sự chết!

Họ đi sâu vào ngõ cụt mà cứ ngỡ mình thênh thang tiến bước trên hành trình tìm sự sống! Họ dẫm bước chân lên sự sống để đi tìm sự sống! Họ huỷ diệt mầm sống để đi tìm sự sống! Họ gieo rắc điều ác trên con đường tìm sự sống! Họ tìm sự sống trong sự phản bội Thượng Đế, Đấng phát sinh sự sống!

“Họ, con người, sự sống” là kết quả của tình yêu thương Thượng Đế. Chẳng lẽ kết quả của tình yêu thương giữa con người và con người lại là sự chết?

Các Thiên Thần nức nở, ũ rũ quay về với nỗi đau đớn bị ruồng bỏ, trong sự kinh dị các thai nhi bị huỷ diệt, và lo âu cơn giận của Thượng Đế!

Các Thánh cầu xin cho con người biết nhận ra Thượng Đế nơi chính họ, biết quay gót trở về nguồn ánh sáng tâm linh của Đấng Cực Thánh.

Đạo binh Thiên Thần xót xa dẫn đưa Linh hồn các thai nhi vào cõi trường sinh với sự trìu mến của Thượng Đế. Ngài ôm ấp an ủi đoàn con nhỏ bé trở về trong những giọt lệ của các Thiên Thần!

đặngxuânhường.

No comments: