Friday, March 9, 2007

MỘT CÁI MIỆNG HAI LỖ TAI

Chuyện xảy ra ở một công ty du lịch Hà Nội. Ông giám đốc chi nhánh đã có vợ, nhưng vợ ông lại là “người quê ở Quảng Ninh” (có nhiều mỏ than lắm!) Khi ông về nhà sau một ngày làm việc căng thẳng nơi công ty thì chẳng được một phút nghĩ ngợi. bà vợ hết than thức ăn mắt mỏ, điện nước tăng giá, lại quay bra trách mắng mấy đứa con quậy phá… Ngày qua tháng lại, bị tra tấn lỗ tai, riết ông trở thành người lạnh lùng dửng dưng.

Bỗng có một ngày, một nhân viên cua ông, cô hướng dẫn viên dụ lịch “Sắc nước hương trời” lọt vào mắt xanh, khiến tâm hồn ông như “Nắng hạn gặp mưa rào”, giọng ông sang sảng ríu ra ríu rít mỗi khi gặp mỹ nhân. Người đẹp lại dịu dàng quyến rũ, trẻ trung hiện đại, giọng nói như mật ong, lúc nào cũng thơm như múi mít. Thế là ông đi lạc, quên car lối về!

Kể từ khi hoa tình yêu mở cánh, khuôn mặt ông rạng rở hẳn lên, không còn đăm chiêu nữa. Sáng ông đưa “cơm” đi ăn phở, trưa dắt “phở” đi ăn cơm, tối về ăn nằm cùng “cơm” nhưng thèm “phở”.

Bà vợ để ý đến những thay đổi bất thường của chồng, tính nhạy cảm và trực giác của phụ nữ ấy mà ! Bà cho người theo dõi, cuối cùng cũng tìm ra thủ phạm. Bà tìm đến tận nơi để “Bắt tận tay day tận mặt”, đồng thời cho “kẽ phá bĩnh” một bài học nhớ đời. Cũng may mà phát hiện kịp thời, chậm chân một bước thì “Tai bay vạ gió”, hậu quả khó lường.

Anh chị thân mến!

Khi vui cũng như lucs buồn, chúng ta đều có chung một khát vọng, đó là được tâm sự và được ai đó lắng nghe, thấu hiểu thông cảm và chia sẻ. Vâng, nếu như người vợ biết khéo léo chia sẻ với chồng trong sự dịu dàng, từ tốn biết lựa những lúc thuận tiện để tâm sự với chồng, biết kiềm chế những bức xúc quá lố, thì hẳn ông chồng Giám đốc kia đã không phải đi tìm sự bù đắp nơi khác!

Thực ra “lắng nghe”không chỉ là biểu hiện của sự quan tâm, mà còn là “chất dầu” bôi trơn mối quan hệ vợ chồng. Thiên Chúa dựng nên con người có một cái miệng và hai lỗ tai là để chúng ta “nói ít mà nghe nhiều”. Thánh Giacôbê dạy: “Ai không sai lỗi trong lời nói, người đó là người hoàn toàn” (Gc 3,2). Một trong những kẻ thù ta phải mau chống loại trừ, đó là tật “Đa ngôn”. Có những người nói nhiều đến nỗi “Không để cho miệng mọc da non”. iền nhân đã nhắc nhở rằng :

Rượu lạt uống lắm cũng say

Người khôn nói lắm, dẫu hay cũng nhàm”

Vì thế, không nên nói nhiều, bởi càng nói nhiều thì càng sai nhiều. Nhất là những người chuyên nói “Nhũng lời có gai”. Người xưa có câu: “Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo”. Việc đang tốt lại nói cho ra xấu, việc không cần nói lại nói ra, việc bé lại xé ra to. Vì thế, lời nói chính là “con dao hai lưỡi”, nếu biết sử dụng đúng, nó sẽ trở thành khí cụ xây dựng hoà bình. Ngược lại, nó sẽ là đao phủ, giết chết đời ta và cả những người xung quanh.

“Ăn lắm thì hết miếng ngon

Nói lắm thì hết lời khôn hoá rồ”

Về cách sử dụng lời nói, sách Huấn ca đã cho chúng ta một khuôn vàng thước ngọc;

“Hãy sắm cân sắm quả cho lời lẽ của con,

Nơi miệng con hãy có cửa đóng then cài

Hãy đề phòng kẻo sa ngã vì đầu lưỡi,

Mà lăn nhào trước mặt kẻ rình con.”

Để lời nói là những cánh hoa thơm, luôn đem lại sự vui tươi mát mẽ cho mái ấm gia đình xin tặng anh chị “3 bí quyết” sau đây:

1. Chọn lời nói thật chính xác

Khi vợ chồng nói chuyện với nhau, hãy dùng những từ ngữ thật khéo léo như: “Vâng em sẽ cố” hoặc “Có thể anh sẽ làm được” . Những lưòi đó ngụ ý như một lời hứa. Khi lời nói đi đôi với việc làm, sẽ đem đến cho nhau sự tin tưởng. Ca dao có câu:

“Đã nói thì giữ lấy lời,

Đừng như con bướm đậu rồi lại bay”

Nếu không chắc thực hiện được thì đừng hứa, kẻo đánh mất niềm tin giữa vợ chồng. Tác giả Hanson có lời khuyên chí lý: “Không hứa bậy nên mình không phụ ai, không tin bậy nên không ai phụ mình”

Xin anh chị hãy nhớ: Đừng nói dối để khỏi mất niềm tin, Đừng nói ác để khỏi làm đau lòng nhau. Đừng nói mỉa mai để khỏi bị khinh miệt.

“Lời nói đẹp là ấm lại ba đông

Nửa câu dối trá làm sau tháng giá lạnh

Trong cuộc sống lứa đôi, có rất nhiều gia đình nhờ những câu nói đẹp mà vợ chồng yêu thương hạnh phúc. Nhưng cũng không thiếu những cặp uyên ương, chỉ vì những lưòi ác ý, đã làm thiêu rụi tình yêu.

2. Làm chủ giọng nói của mình

Âm thanh cao hơn bình thương tất là bạn đang giận dữ, trầm hơn là bạn đang mệt mỏi,

nói nhát gừng cho thấy sự chán ghét… Khi vơi chồng trò chuyện, hãy nói nhẹ nhàng,

vui tươi. Điều này mang lại cảm giác êm ấm mỗi khi nghĩ về nhau. Có câu danh ngôn

này: “Một lời nói đáng yêu cũng giông như một ngày xuân”

Hãy quyết tâm hãy nói khi đã bình tĩnh, suy nghĩ và tìm hiểu cặn kẻ. Còn khi nóng giận phải hoàn toàn kiềm chế. Vì lúc nóng giận lời nói rất dễ sai lầm, và một khi đã “Nhất ngôn xuất” thì “Tứ mã nan truy”. Một lời nói sai một ngôn từ xúa phạm, thì tai hại thật khó lường. Có cây dạy rằng: “Không ai căng buồm đang lúc trời giông tố”.

Dù đã hết sức bình tĩnh, nhưng chưa thuận tiện, cũng đừng nói. Khi anh đang bừng bừng sát khí mà chị lại thanh minh thanh nga, thì đúng là “Thêm dầu vào lửa”. Hãy đợi cho “Sóng yên biển lặng” rồi chị rót vào tai anh ấy những “Lời ngọt ngào” thì làm sao mà chẳng “Lọt đến xương”. Chắc chắn anh se hít thở được bầu khí trong lành của “Trời quang mây tạnh”. Những lời ngọt ngào lại pha chút hài hước vui tươi thì cơn giận nào mà chẳng tan biến đi.

“Chồng giận thì vợ làm lành,

Miệng cười hớn hở rằng anh giận gì,

Thưa anh, anh giận em chi?

Muốn lấy vợ bé thì em lấy cho”

Chuyện kể rằng, có hai vợ chồng tuổi đã cao mà vẫn cãi nhau như con nít. Một lần kia ông giận bà quá, mất cả bình tĩnh, cầm gậy đuổi bà chạy “Bán sống bán chết” . Cuối cùng bà đuối sức, nên bị dí vào chân tường. Hết đường thoát bà liền quay lại, miệng tươi như hoa, bà hổn hển: “Thế anh định đánh em thật đáy à” Ông cười phì và cơn giận tan biến tức thì.

“Bên thẳng thì bên phải chùng

Hai bên cùng thẳng sau cùng đứt dây”

3. Không nói những lời thừa thãi

Dù anh chị biết một vài điều gì đó liên quan đến người bạn đời của mình, cũng nên bỏ nó vào thùng và đạy kín lại. Đừng tỏ ra mình “Đi guốc trong bụng” người kia. Những lời nói đay nghiến, bẳn gắt, giận dỗi… tuyệt đối không nên thoát ra. Lỡ chân gượng được, lỡ miệng gượng không được.

“Lời nói chẳng mất tiền mua,

Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”

Chính vì “Lời nói đau hơn dao cắt” nên chúng ta hãy cẩn ngôn. Có lời khôn ngoan này “Hãy suy nghĩ nhanh nhưng chậm nói”.

Tương truyền rằng, khi còn làm thân phận nô lệ, triết gia Esope được chủ sai ra chợ mua món ăn ngon nhất. Ông mua toàn lưỡi heo đem về làm thức ăn. Người chủ lấy làm lạ, hỏi lý do. Ông đáp:

- Lưỡi là chìa khoá tất những lý lẽ của sự thật, nhờ đó mà con người được địa vị cao sang, được nhiều người kính nể, trọng vọng!

Muốn thử ông lần nữa, người chủ sai ông ra chợ mua cái gì xấu nhất và dở nhất về nấu, Lần này ông cũng mua toàn lưỡi heo. Người chủ ngạc nhiên hỏi tại sao mua lưỡi. Ông đáp:

- Nếu nói cái quý thì không có gì bằng lưỡi nhưng tìm cái xấu thì không có cái gì xấu bằng nó. Chính cái lưỡi đã khiến cho con người ưa tranh luận, gây chia rẽ, vu cáo, nói những điều bất nhân bất nghĩa!

Anh chị thân mến!

Có biết bao gia đình “Tan cửa nát nhà” cũng chỉ vì hơn thua nhau một lời nói. Nhưng cũng không thiếu những cặp vợ chồng sống với nhau “Đầu bạc răng long” mà vẫn nói chuyện với nhau ngọt ngào dịu dàng như thuở mới yêu. Thật quý hoá thay! Đáng ca ngợi lắm thay!

Mong sao lời sách Huấn ca sau đây sẽ hiện thực trong gia đình anh chị: “Người vợ hiền là số tốt vận may dành cho những ai kinh sợ Chú. Người phụ nữ ít nói là quà Đức Chúa ban, không chi sánh bằng người có giáo dục” (Hc 26,3,14,)

Chúc anh chị luôn biết khôn ngoan, sử dụng những lời nói yêu thương, dịu dàng vui tươi, để cuộc sống anh chị mãi mãi là mùa xuân hạnh phúc.

Thiên Phúc

No comments: